Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

THƠ BỐN CÂU - 121-130


121
И ты, кого все чествуют и славят,
Не забывайся, ибо, может статься,
По лестнице, тебя ведущей наверх,
Тебе же предстоит еще спускаться.

121
Anh bây giờ người ta đang trọng vọng 
Xin đừng quên, bởi đến một khi nào 
Theo bậc thang từng dẫn anh lên cao 
Có thể anh sẽ phải còn bước xuống. 


122 
Я знаю: ты ругаешь не меня –
Во мне другого видишь и ругаешь.
Я знаю: ты и хвалишь не меня –
Во мне себя увидел ты и хвалишь.

122
Anh biết rằng: em chẳng phải trách anh 
Mà trong anh người khác em quở trách. 
Anh biết rằng: em ngợi khen kẻ khác 
Ở trong anh em thấy và khen mình. 


123 
Я знаю наизусть всего Махмуда,
Но вот не понимаю одного:
Откуда о любви моей, откуда
Узнал он до рожденья моего?

123
Tôi thuộc lòng tất cả thơ Makhmud 
Nhưng mà không sao hiểu được một điều: 
Vì sao tình yêu của tôi, vì sao 
Khi tôi còn chưa sinh ông biết trước? 


124
Закону следуя, в теченье дня пять раз
Усердный человек творит намаз,
Мне надо бы – грехам потерян счет –
Не пять творить намазов, а пятьсот.

124
Theo luật lệ: trong một ngày năm lần 
Người ngoan đạo phải chăm lo cầu nguyện. 
Giá mà tôi – lỗi lầm không tính đến 
Không phải năm lần mà là năm trăm. 


125 
У нас перед домом чинара росла,
Но падают листья, ведь осень пришла.
Я тоже, как дерево, гордо стоял,
Слова, как осенние листья, ронял.

125
Trước nhà tôi cây tiêu huyền đang lớn 
Nhưng trút lá vàng khi đến mùa thu 
Giống như cây, tôi đứng đây kiêu hãnh 
Buông những lời như lá rụng mùa thu. 


126 
Висят кинжал с пандуром на стене.
Идут года, казаться стало мне:
Возьму пандур – кинжал из ножен рвется,
Кинжал – пандур вдруг стоном отзовется.

126
Đàn và dao tôi vẫn treo trên tường 
Tháng năm trôi, tôi ngỡ là có chuyện: 
Dao rời khỏi vỏ – khi tôi ôm đàn 
Khi tôi cầm lấy dao – đàn lên tiếng.  


127 
Грозятся нам законов кулаки,
Они грозны, сильны, хитры, ловки,
Я песнями своими простоват,
Но все кажется, что в чем-то виноват.

127
Họ đe dọa chúng tôi dùng luật rừng 
Họ dũng mãnh, khôn ngoan và dữ dội 
Tôi ngây thơ với bài hát của mình 
Nhưng nghĩ rằng có điều chi lầm lỗi. 



128 
Ах, кони, кони, где вы все теперь?
Ах, песни, песни, где вы все теперь?
Не слышно больше звяканья уздечки,
А вместо песен – речи, речи, речи…

128
Những con ngựa, các ngươi ở đâu rồi? 
Và các ngươi, giờ ở đâu, bài hát? 
Không còn nghe tiếng gõ đều móng guốc 
Thay vì bài ca – chỉ thấy những lời. 


129 
Сто ласковых названий для верблюда
В арабском языке, подобно чуду.
А мы друг друга бранью осыпаем,
По тысяче ругательств изрыгаем.

129
Trăm tên gọi dễ thương cho lạc đà 
Bằng tiếng Ả Rập như điều kỳ diệu. 
Còn con người khi chửi nhau tuôn ra 
Cả nghìn câu rất chi là tục tĩu. 


130 
Орать с трибуны предлагают мне,
Не лучше ли шептаться в тишине
С красавицей застенчивой и юной,
Чем глотки драть на митинге с трибуны?

130
Người ta gọi tôi bước lên diễn đàn 
Tôi thích được thì thầm trong im lặng 
Với cô gái đẹp trẻ trung, e thẹn 
Còn hơn gào to ở chốn diễn đàn. 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét