Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

THƠ BỐN CÂU - 151-160


151 
Страна погибает, дают нам рецепты,
Как это исправить, как вылечить это.
Рецепты от краха, от разных мытарств…
Но нету в аптеках подобных лекарств.

151
Đất nước điêu tàn, người ta kê đơn thuốc 
Bảo cách làm sao trị khỏi những bệnh này 
Khỏi sợ hãi, cực hình, đớn đau, khổ nhục 
Nhưng hiệu thuốc lấy đâu ra những loại thuốc kia.  


152
– Почему так много фраз? – Потому что нет порядка.
– Почему так много краж? – Потому что нет порядка.
– Почему же смерть везде? – Потому что нет порядка.
– Почему ж любовь в узде? – Потому что нет порядка.

152
Sao người ta nói nhiều? – bởi vì không trật tự 
Sao ăn trộm nhiều? – Cũng vì thế mà thôi. 
Không trật tự – người chết ở khắp nơi 
Tình bị buộc dây cương cũng vì không trật tự. 


153
Обманут я, но мне себя не жалко,
Обманутые песни — вот что жалко,
Поверишь — плохо, и не веришь — плохо,
Будь проклята ты, лживая эпоха. 

153
Tôi bị lừa nhưng mà không than thở 
Chỉ những bài thơ bị lừa dối tôi thương. 
Tin cũng dở mà không tin cũng dở 
Một câu rủa nguyền cho thời đại dối gian. 



154
Все, что я б хотел от всей души воспеть,
Ты воспел, Махмуд. Никак мне не успеть.
Все ты совершил, что я б свершить хотел...
Путь мой в Игали – свой завершить удел.

154
Tất cả những gì tôi mong bằng tất cả tấm lòng
Thì anh đã hát lên, Mahmut. Tôi không theo kịp.
Những gì anh đã làm, tôi cũng mong làm được
Đường về Igali của tôi là định mệnh của mình. 
____________
*Igali – tên một ngôi làng ở Dagestan. 


155 
Мы сами оказались виноваты,
Что одичали разум и любовь,
Что не стихи, не лунные сонаты,
А пули в нас воспламеняют кровь.

155
Hóa ra chúng ta tự mình có lỗi
Để tình yêu, lý trí trở thành hoang
Không phải thơ, không xô-nát ánh trăng
Mà những viên đạn đốt lên trong máu. 


156
Волшебница сказала: «Можешь ты
Доверить мне желанья и мечты?»
«Хочу я землю, как отец, пахать,
А после в тихой сакле отдыхать».

156
Phù thủy bảo tôi: “Nhà ngươi có thể
Tin ở ta những mong ước của mình?” 
“Tôi chỉ muốn được cày đất như bố
Sau đó nghỉ trong nhà đá lặng yên”.


157 
Аулам горным не нужны шоссе,
По ним ползут лишь сплетни да раздоры.
Хочу, чтобы в нетронутой красе
Стояли и молчали наши горы.

157
Làng trên núi chẳng cần chi đường lớn
Thiên hạ ưa thêu dệt, hóng tin đồn.
Tôi chỉ mong giữa vẻ đẹp trinh nguyên
Đồi núi của ta đứng trong im lặng.



158 
Война в моей душе, в моей крови.
Как избежать мне четкого раздела?
Нет государству дела до любви.
Любви до государства нету дела.

158
Một cuộc chiến trong hồn, trong máu tôi
Sự phân chia rạch ròi sao có được?
Nhà nước đâu quan tâm đến tình yêu
Còn tình yêu đâu quan tâm việc nước. 


159 
Чабан-старик и тощая отара
Под вечер возвращаются в кошару.
И я подобно чабану бреду,
Отару тощую стихов своих веду.

159
Ông già chăn và bầy cừu gầy nhom
Trở về chuồng mỗi khi hoàng hôn xuống. 
Tôi cũng giống như người chăn thơ thẩn
Đang chăn bầy thơ gầy guộc của mình.  


160 
Ослы бывают — мимо не пропустят.
И человек бывает в свой черед:
Коль спереди зайти к нему — укусит,
Коль сзади подойти к нему — лягнет.

160
Lừa đôi khi cản đường rất ngang bướng
Con người ta cũng chẳng khác chút nào:
Nếu ai đến từ phía trước – sẽ cắn
Ai đến từ phía sau – đá về sau. 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét