Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Anh bây giờ lại yêu em say mê



11.В тебя я вновь влюблен и очарован...

В тебя я вновь влюблен и очарован...
Такого не бывает - говоришь?
Но в каждый мой приезд волшебным, новым,
Загадочным мне кажется Париж.

Бывает так. Живешь, живешь на свете.
Идет весна - и словно в первый раз
Ты чувствуешь, как молод этот ветер
И нов капели сбивчивый рассказ.

Впервые я пишу стихотворенье -
Хотя пишу стихи давным-давно.
Пусть много было радостных волнений,
Но помню лишь последнее - одно.

Бывает так... Ни убыли, ни тленья
Не знает страсть, рождаясь вновь и вновь.
Ты - первое мое стихотворенье
И первая, бессмертная любовь.

11.ANH BÂY GIỜ LẠI YÊU EM SAY MÊ

Anh bây giờ lại yêu em say mê... 
Chỉ nói dối – chẳng làm gì có chuyện? 
Thế nhưng mỗi lần anh đến Paris 
Lại thấy Paris thần tiên, kiều diễm. 

Ta cứ sống trên đời không để ý 
Mùa xuân đi – lời nói một lần đầu 
Em bỗng thấy buổi chiều nay trẻ thế 
Và dễ thương như câu chuyện không đâu. 

Lần đầu tiên anh viết một bài thơ 
Mặc dù thơ từ lâu anh đã viết 
Và dù cho xúc động vẫn có thừa 
Anh chỉ nhớ một bài thơ duy nhất. 

Vẫn thế thôi, tình yêu vẫn chân thành 
Niềm say mê trong anh hồi sinh lại 
Em là bài thơ đầu tiên của anh 
Là tình yêu đầu tiên, tình sống mãi.



Điều gì đến, sẽ đến


10.Три страстных желанья…

Три страстных желанья – одно к одному –
Душа во мне пламенно будит...
Ещё одну женщину я обниму,
А после – что будет, то будет.

Ещё один рог за столом осушу,
За это сам Бог не осудит.
Ещё один стих о любви напишу,
А после – что будет, то будет.

Я женщину обнял, но словно она
Не та, что светила надежде.
И уксусом кажутся капли вина,
И стих не искрится, как прежде.

И пущенный кем-то обидный хабар
Над горной летит стороною
О том, что угас моей лихости жар
И конь захромал подо мною.

Себя отпевать я не дам никому,
Покуда – пусть мир не забудет –
Ещё одну женщину не обниму,
А после – что будет, то будет.

Покуда ещё один рог не допью
И, каждое взвесив словечко,
Покуда стрелу не заставлю свою
Попасть в золотое колечко.

Я звёзды зажгу у стиха в головах,
И время его не остудит.
И вы удивленно воскликнете: «Вах!»
А после – что будет, то будет.

10.ĐIỀU GÌ ĐẾN SẼ ĐẾN 

Có ba khát khao cháy bỏng trong hồn 
Nối tiếp nhau, đan xen nhau, hoà quyện.. 
Thêm một người phụ nữ sẽ ôm hôn 
Rồi sau đấy – điều gì đến, sẽ đến. 

Bên bàn viết sấy khô một chiếc sừng* 
Riêng điều này thì ông trời không cấm 
Và sẽ viết thêm một bài thơ tình 
Rồi sau đấy – điều gì đến, sẽ đến. 

Người phụ nữ đã ôm, nhưng mà chẳng 
Giống như người phụ nữ ở trong mơ 
Giọt rượu nồng giờ bỗng chua như dấm 
Và lời thơ chẳng còn đượm như xưa. 

Có ai đấy đưa ra lời đồn đại 
Đang bay đi khắp muôn nẻo núi rừng 
Rằng nhiệt tình trong tôi không còn cháy 
Và ngựa hồng đã khập khiễng đôi chân. 

Không để cho ai có thể coi thường 
Dẫu thiên hạ lúc này đang biết tiếng. 
Thêm một người phụ nữ sẽ không ôm 
Rồi sau đấy – điều gì đến, cứ đến. 

Lúc này tôi không sấy khô chiếc sừng 
Từng lời nói cần đắn đo, suy nghĩ 
Lúc này đây, mũi tên nhỏ của mình 
Tôi không bắt phải rơi vào điểm chỉ. 

Những ngôi sao tôi thắp ở trong đầu 
Để thời gian không làm thơ nguội lạnh 
Và các bạn hẳn ngạc nhiên: “Ôi dào!” 
Rồi sau đấy – điều gì đến, cứ đến.

_____________

*Sấy khô một chiếc sừng: uống hết một sừng rượu. 



Ba người phụ nữ



9.Три женщины

Три женщины в путь провожали меня.
Одна прислонилась к платану
И бросила вслед, головы не клоня:
- Забудешь, я плакать не стану.

Вторая стояла близ отчих дверей,
Кувшин она полный держала.
И я услыхал: - Возвращайся скорей!
- А третья, вздохнув, промолчала.

О первой забыл я за первой горой,
Белевшей под облаком алым,
И с легкой душою в пути о второй
Забыл за вторым перевалом.

Летал и кружил я по сотням дорог,
Подхлестывал время, как плетью,
Но все ж позабыть за горами не мог
Из трех, мной целованных, третью.

И первая, злая, на крыше ждала,
Когда я вернулся к вершинам.
И вышла вторая, добра и мила,
Навстречу мне с полным кувшином.

А третью, хоть даже не стала встречать,
Забыть не сумею и впредь я.
И будет ночами мне сниться опять
Из трех, мной целованных, третья.

9.BA NGƯỜI PHỤ NỮ 

Ngày tôi đi có ba người đưa tiễn 
Cô thứ nhất đứng tựa gốc ngô đồng 
Gọi với theo, đầu cô không cúi xuống: 
“Anh sẽ quên em, nên em chẳng bận lòng”. 

Cô thứ hai đứng bên cửa hiên nhà 
Ôm trong tay một bình trà to nặng 
Gọi theo tôi “Anh mau trở về nghe!” 
Cô thứ ba chỉ thở dài im lặng. 

Cô thứ nhất, sau ngọn đồi thứ nhất 
Đã ánh bạc lên dưới áng mây hồng 
Cô thứ hai cũng chẳng hề chật vật 
Tôi quên ngay khi xe chạy qua truông. 

Rồi tôi đi qua muôn nẻo đường xa 
Thời gian trôi như cầm roi thúc giục 
Nhưng lòng tôi chẳng thể nào quên được 
Trong ba người – người con gái thứ ba. 

Một ngày kia tôi về lại núi rừng 
Cô thứ nhất chờ trong cơn giận dữ. 
Cô thứ hai vẫn tốt bụng, dễ thương 
Ra đón tôi với bình trà to bự. 

Cô thứ ba, dù chẳng ra chào đón 
Tôi chẳng thể quên sau chuyến đi xa 
Rồi cứ đến từng đêm trong giấc mộng 
Trong ba người – người con gái thứ ba. 



Nếu trong đời có một nghìn đàn ông


8.Если в мире тысяча мужчин

Если в мире тысяча мужчин
Снарядить к тебе готовы сватов,
Знай, что в этой тысяче мужчин
Нахожусь и я – Расул Гамзатов.

Если пленены тобой давно
Сто мужчин, чья кровь несется с гулом,
Разглядеть меж них не мудрено
Горца, нареченного Расулом.

Если десять влюблены в тебя
Истинных мужей, огня не спрятав,
Среди них, ликуя и скорбя,
Нахожусь и я – Расул Гамзатов.

Если без ума всего один
От тебя, не склонная к посулам,
Знай, что это – с облачных вершин
Горец, именуемый Расулом.

Если не влюблен в тебя никто
И грустней ты сумрачных закатов,
Значит, на базальтовом плато
Погребен в горах Расул Гамзатов.

8.NẾU TRONG ĐỜI CÓ MỘT NGHÌN ĐÀN ÔNG


Nếu trong đời có một nghìn đàn ông
Nhờ mối mai trước nhà em tập hợp
Hãy nhớ rằng trong một nghìn đàn ông
Có tên anhRasul Gamzatov

Nếu từ lâu đã yêu em say đắm 
Đứng trước nhà một trăm kẻ đàn ông 
Trong số họ có một người trông ngóng 
Người miền rừng có tên gọi: Rasul. 

Nếu yêu em chỉ còn lại mười người 
Đứng trong hàng nóng lòng như lửa đốt 
Có một kẻ vừa buồn khổ, vừa vui 
Đó là anh – Rasul Gamzatov. 

Nếu yêu em tất cả còn chỉ một 
Kẻ điên cuồng thề thốt mãi tình chung 
Thì kẻ đó từ đỉnh cao chót vót 
Người miền rừng có tên gọi: Rasul. 

Còn nếu như em cô đơn buồn khổ 
Không còn ai yêu nữa buổi hoàng hôn 
Thì nghĩa là chốn cao nguyên đất đỏ 
Trên núi cao Gamzatov không còn. 



Mưa rơi ngoài cửa sổ



7.Дождик за окном - о тебе я думаю

Дождик за окном - о тебе я думаю,
Снег в саду ночном - о тебе я думаю.
Ясно на заре - о тебе я думаю,
Лето на дворе - о тебе я думаю.
Птицы прилетят - о тебе я думаю,
Улетят назад - о тебе я думаю.
Зелены кусты, скрыты ли порошею, -
Ни о чем невмочь, - о тебе я думаю.
Уж, наверно, ты девушка хорошая,

7.MƯA RƠI NGOÀI CỬA SỔ

Mưa rơi ngoài cửa sổ – anh nghĩ về em
Tuyết rơi trong vườn đêm – anh nghĩ về em 
Sáng tỏ ánh bình minh – anh nghĩ về em
Mùa hè ở ngoài sân – anh nghĩ về em
Những con chim bay đến – anh nghĩ về em
Những con chim bay đi – anh nghĩ về em
Bụi cây xanh có giấu mình dưới tuyết –
Không một điều gì – anh vẫn nghĩ về em
Thì có lẽ em là một cô gái đẹp
Nếu đêm cũng như ngày anh nghĩ về em.



Em đưa bàn tay cho anh



6.Тобой протянутую руку

Тобой протянутую руку
Боюсь в ладонях задержать.
Боюсь, испытывая муку,
И слишком быстро отпускать.

И вновь тайком из странствий дальних
К тебе, единственной стремлюсь,
Боюсь я глаз твоих печальных,
Но и веселых глаз – боюсь.

Боюсь, когда сидишь весь вечер
Ты одинешенька - одна
Боюсь, с другим тебя замечу
Подумаю что не верна.

Боюсь: не все во мне ты видишь,
Боюсь: все видишь без труда,
Боюсь, что скоро замуж выйдешь,
Боюсь, не выйдешь никогда.

Боюсь я, слишком осторожный,
Тебя по имени назвать,
И боязно, что останешься
Ты безымянною опять.

6.EM ĐƯA BÀN TAY CHO ANH

Em đưa bàn tay cho anh
Anh sợ giữ trong tay mình
Anh sợ nếm mùi đau khổ
Và sao nỡ vội buông nhanh.

Và lại bí mật từ chốn xa xăm
Về người em duy nhất anh hướng đến
Anh sợ đôi mắt của em buồn thảm
Nhưng đôi mắt vui – anh cũng sợ luôn.

Anh sợ, khi suốt buổi chiều, em
Ngồi một mình, một mình – đơn độc
Lại sợ nhìn thấy em cùng người khác
Rồi nghĩ rằng em chẳng thủy chung.

Sợ em không nhìn thấy hết trong anh
Lại sợ thấy hết không chút nhọc nhằn
Anh sợ em đi lấy chồng sắp tới
Lại sợ em không bao giờ lấy chồng.

Anh sợ rằng, đã cẩn trọng quá chừng
Khi mà anh đem gọi tên em
Và thấy sợ rằng em lần nữa
Trở thành một kẻ vô danh.



Thơ viết trong đêm năm mới


5.Стихи, написанные в новогоднюю ночь

Милая, прошу я вновь прощения,
Милости твоей опять я жду.
Отпусти, прости мне прегрешения,
Все, что совершил я в том году.

Ты прости за то, что не однажды я
Каялся и ты прощала мне.
Ты прости свою слезинку каждую,
Пролитую по моей вине.

Ты прости мне, что, когда в дороге я
С делом и без дела пропадал,
Ты считала дни и ночи многие,
Между тем как я их не считал.

Ты прости мне завязи бесплодные,
Все, что я не сделал в этот год.
Все мои дела неподотчетные,
Хоть за них придется дать отчет.

Слепоту прости, что помешала мне
Видеть то, что на тебя навлек,
Глухоту, из-за которой жалобы
Я не слышал, хоть услышать мог.

Ты за все, что пережито-прожито,
Как всегда, простишь, меня любя,
Да и укорить меня не сможешь ты
Строже, чем корю я сам себя.

Я не поступался даже малостью,
Обижал я тех, кого любил.
Я прошу: прости меня, пожалуйста,
С легкостью, с которой я грешил.


5.THƠ VIẾT TRONG ĐÊM NĂM MỚI

Em thân yêu, lại xin em tha thứ
Anh lại mong chờ ân huệ của em
Em hãy tha thứ cho bao lầm lỡ
Những gì mà anh đã phạm trong năm. 

Tha cho anh, rằng không chỉ một lần
Anh nhận lỗi và rồi em tha thứ.
Giọt nước mắt vì lầm lỗi của anh
Đã rót xuống – em hãy tha cho nó.

Rằng có khi lên đường, anh rất bận
Hoặc không bận gì, rồi biến mất tăm
Em tính đếm rất nhiều ngày và đêm
Thế mà anh đã không hề tính đến. 

Hãy tha thứ cho những gì vô bổ
Tất cả những gì đã phạm trong năm
Công việc của anh không hề tính sổ
Mặc dù anh biết việc đó nên làm. 

Tha cho sự mù lòa từng cản trở
Anh nhìn ra những thứ đã gây ra 
Tật điếc đặc, không nghe lời than thở
Mặc dù anh đã có thể nghe mà.  

Những gì đã qua tha hết nghe em
Như mọi khi, vì yêu mà tha thứ
Em không thể quở trách anh hơn thế
Như anh đây vẫn tự quở trách mình.

Dù ít ỏi anh vẫn không hy sinh
Đi xúc phạm những người anh yêu mến
Anh mong em hãy tha thứ cho anh
Và nhẹ nhàng với người anh đã phạm. 



Đã đến lúc anh lên đường



4.Mне в дорогу пора

Дорогая моя, мне в дорогу пора,
Я с собою добра не беру.
Оставляю весенние эти ветра,
Щебетание птиц поутру.

Оставляю тебе и сиянье луны,
И цветы в тляротинском лесу,
И далекую песню каспийской волны,
И спешащую к морю Койсу,

И нагорья, где жмется к утесу утес,
Со следами от гроз и дождей,
Дорогими, как след недосыпа и слез
На любимых щеках матерей.

Не возьму я с собою сулакской струи.
В тех краях не смогу я сберечь
Ни лучей, согревающих плечи твои,
Ни травы, достигающей плеч

Ничего не возьму, что мое искони,
То, к чему я душою прирос,
Горных тропок, закрученных, словно ремни,
Сладко пахнущих сеном в покос.

Я тебе оставляю и дождь и жару,
Журавлей, небосвод голубой...
Я и так очень много с собою беру:
Я любовь забираю с собой.

4.ĐÃ ĐẾN LÚC ANH LÊN ĐƯỜNG

Em thân yêu, đến lúc anh lên đường
Anh không thể mang theo mình tài sản.
Đành bỏ lại những ngọn gió mùa xuân
Và tiếng hót của bầy chim mỗi sáng.

Gửi lại em hào quang của ánh trăng
Và bài hát từ xa xăm của sóng
Những bông hoa trong rừng Tlyarotin
Và dòng Côi-xu vội vàng hướng biển.

Và cao nguyên nép mình sau vách đá
Với vết tích vì bão tố mưa giông
Như dấu vết của những đêm mất ngủ
Và nước mắt trên má những mẹ hiền.

Anh không thể mang theo dòng Sulak.
Ở nơi kia anh không biết giữ gìn
Không tia nắng trên vai em ấm áp
Không cỏ hoa cao đến tận vai em.

Anh không mang những gì có từ xưa
Những thứ nuôi tâm hồn anh lớn đó
Những con đường đồi quấn như dây đai
Thơm mùi cỏ khô trong mùa cắt cỏ.

Anh để lại cho em mưa và nắng
Những con sếu trắng và bầu trời xanh… 
Nhưng mà anh mang đi theo nhiều lắm:
Anh mang tình yêu son sắt theo mình.



Đàn sếu - Журавли


3.Журавли

Мне кажется порою, что солдаты,
С кровавых не пришедшие полей,
Не в землю эту полегли когда-то,
А превратились в белых журавлей.

Они до сей поры с времен тех дальних
Летят и подают нам голоса.
Не потому ль так часто и печально
Мы замолкаем, глядя в небеса?

Сегодня, предвечернею порою,
Я вижу, как в тумане журавли
Летят своим определенным строем,
Как по полям людьми они брели.

Они летят, свершают путь свой длинный
И выкликают чьи-то имена.
Не потому ли с кличем журавлиным
От века речь аварская сходна?

Летит, летит по небу клин усталый -
Летит в тумане на исходе дня,
И в том строю есть промежуток малый -
Быть может, это место для меня!

Настанет день, и с журавлиной стаей
Я поплыву в такой же сизой мгле,
Из-под небес по-птичьи окликая
Всех вас, кого оставил на земле.

3.ĐÀN SẾU

Tôi cứ ngỡ biết bao người lính trẻ
Từ chiến trường xưa đẫm máu không về
Không phải họ nằm yên trong đất mẹ
Mà hóa thành sếu trắng giữa trời kia.

Sếu vẫn bay như thế tự ngày xưa
Bay đến bây giờ, và cất tiếng gọi.
Có phải thế mà ta thường buồn bã
Rồi lặng im, ngó vào giữa trời xa?

Và hôm nay đây, trong buổi chiều tà
Tôi nhìn thấy trong màn sương đàn sếu
Sải cánh bay theo đội hình chiến đấu
Như ngày nào giàn trận giữa đồng xa.

Sếu vẫn bay trên những chặng đường xa
Và cất tiếng gọi những tên ai đấy
Vì thế chăng mà tiếng kêu đàn sếu
Tự bao đời giống với tiếng Ava?

Đội hình bay mệt mỏi giữa bầu trời
Trong màn sương, buổi hoàng hôn ráng đỏ
Trong đội hình kia hãy còn khoảng nhỏ
Có thể là đấy chỗ để dành tôi!

Rồi sẽ đến một ngày, tôi sẽ bơi
Cùng đàn sếu trong màn sương như vậy
Bằng giọng sếu, giữa trời cất tiếng gọi
Tất cả những ai còn sống trên đời.




Bài ca - Песня


2.Песня

Исчезли солнечные дни,
И птицы улетели,
И вот одни проводим мы
Неделю за неделей.

Вдвоем с тобой, вдвоем с тобой
Остались ты да я...
Любимая, любимая,
Бесценная моя!

На косы вновь твои смотрю,
Не налюбуюсь за день...
Птиц улетевших белый пух
Пристал к отдельным прядям...

Пусть у меня на волосах
Лежит, не тая, снег...
Но ты, моя бесценная,
Как прежде, лучше всех.

Все краски вешние неся,
Вернутся снова птицы.
Но цвет волос, но цвет волос
С весной не возвратится.

И солнцу улыбнемся мы,
Печали не тая ..
Любимая, любимая,
Бесценная моя.

2.BÀI CA

Những ngày nắng không còn
Chim bay về phía biển
Chỉ còn em và anh
Nối đuôi nhau ngày tháng. 

Anh và em, hai người
Chỉ hai ta còn lại
Em yêu quí nhất đời
Anh yêu em nhường ấy!

Anh nhìn mái tóc em
Như chưa từng được ngắm..
Lông tơ trắng của chim
Vào tóc đen đã bám… 

Dù trên mái tóc anh
Tuyết nằm, không tan chảy..
Nhưng em yêu của anh
Đẹp nhất, như ngày ấy. 

Màu sắc của mùa xuân
Và đàn chim trở lại.
Nhưng màu của tóc mình
Cùng xuân không quay lại. 

Ta cười với mặt trời
Và nổi đau còn lại..
Em yêu quí nhất đời
Anh yêu em nhường ấy.