Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

THƠ BỐN CÂU - 41-50


41
Поглядим мы на небо — пойдет ли дождь?
Поглядим мы на поле — растет ли рожь?
Поглядим друг на друга мы вновь и вновь
Жива ли еще меж нами любовь?

41
Ta nhìn lên trời – liệu có mưa không? 
Lúa có tốt không? – ta nhìn ra đồng. 
Rồi ta nhìn nhau, nhìn đi nhìn lại 
Liệu tình yêu có còn sống hay không? 


42
Дождик бы нужен, его не видать,
Солнце бы нужно, но мне поливать,
Сколько болтал я, когда бы молчать,
Сколько молчал я, когда бы сказать.

42
Khi cần mưa thì trời lại nắng 
Khi cần ánh mặt trời thì lại trời mưa. 
Khi tôi lặng im, đáng ra phải chuyện trò 
Khi tôi nói lời, đáng ra là im lặng. 


43
Я встретил женщину, она меня узнала,
Она украдкой слезы вытирала.
На жизнь мою она была похожа –
И жизнь моя украдкой плачет тоже.

43
Tôi gặp người đàn bà, người đó nhận ra tôi 
Người đàn bà đã gạt nước mắt thầm lặng. 
Cuộc đời tôi với người đàn bà rất giống 
Và cuộc đời tôi rồi cũng sẽ khóc thầm. 


44
Давно я песен больше не пою,
Давно стою у жизни на краю,
Живу я жизнью пресной, невеселой,
Она без песен, как еда без соли.

44
Đã từ lâu bài hát tôi không còn hát nổi 
Đã từ lâu tôi đứng bên cạnh cuộc đời. 
Cuộc sống của tôi nhạt nhẽo chẳng có gì vui 
Đời thiếu bài ca như đồ ăn không có muối. 



45
По теченью ручья я бодро пошел.
Но ручей вдруг исчез в песках.
Уж если ручей пути не нашел,
То поможет ли мне Аллах?

45
Theo dòng suối tôi sảng khoái lên đường 
Nhưng bỗng nhiên suối không còn nhìn thấy 
Dòng chảy như biến vào trong cát vậy 
Liệu Thánh Ala có giúp được gì không? 


46
Что украшает голову — разум или папаха?
Что украшает сердце — любовь или отвага?
Но разум и отвагу беря с собой в путь,
О легкой, о веселой жизни забудь.

46
Cái gì làm đẹp cho đầu – tri thức hay cái mũ? 
Lòng dũng cảm và tình yêu – cái gì làm đẹp cho tim? 
Nhưng lòng dũng cảm và trí khôn tôi đem theo mình 
Hãy quên đi cho nhanh một cuộc đời vừa vui vừa dễ. 


47
Искал дорогу я, но только спотыкался,
От мира ждал добра, но только ошибался,
Правдиво жить хотел, но только ошибался,
В любви признаний ждал, но сам лишь признавался.

47
Tôi đi tìm đường nhưng mà luôn vấp ngã 
Tôi mong điều tốt lành nhưng chỉ có nhầm thôi 
Tôi muốn sống chân thành nhưng chẳng thấy ai người 
Tôi đợi lời tỏ tình nhưng chỉ tự mình đi thổ lộ. 



48
Цена на хлеб все выше с каждым днем,
На человека — ниже с каждым днем.
Когда все это будет продолжаться,
Подумайте, к чему же мы придем.

48
Giá bánh mỳ cứ ngày một leo cao 
Giá mạng người cứ ngày một xuống sâu. 
Khi tất cả mọi điều này tiếp tục 
Thử hỏi rằng ta sẽ đi về đâu? 


49
Всю жизнь мою я истину искал,
Всю жизнь мою ошибки совершал,
Но понял лишь перед последней тризной:
Ошибки были истиной и жизнью. 

49
Cả đời tôi chân lý đã đi tìm 
Cả đời tôi đã gặp những sai lầm 
Nhưng hiểu ra một điều trong ngày cuối 
Chân lý cuộc đời chính là sự sai lầm. 


50
Идут года, идет за веком век.
То небо хмурится, а то оно синеет.
Умнеет в жизни каждый человек.
Но почему же человечество глупеет?

50
Năm tháng trôi đi, đời này qua đời khác 
Bầu trời kia hết u ám thì xanh 
Mỗi người trong đời đều có vẻ khôn lên 
Nhưng tại sao loài người vẫn còn dại dột? 




THƠ BỐN CÂU - 31-40


31
Зимние ночи, зимние ночи,
Я не прошу вас стать покороче.
Пусть мои мысли станут длиннее,
Жизнь – очевидней и смерть – виднее.

31
Đêm mùa đông, ôi những đêm mùa đông 
Cứ để vậy, xin hãy đừng ngắn lại 
Hãy cứ để cho suy nghĩ dài hơn 
Cái chết rõ hơn, cuộc đời cũng vậy. 


32
Совсем не тем, что снег пошел, я возмущен…
Но как твоих волос посмел коснуться он!
Я ветер не виню, что дует он, трубя,
Но как обидно мне, что обнял он тебя!..

32
Anh không ngạc nhiên khi trời rơi đầy tuyết 
Nhưng sao tuyết cả gan chạm lên mái tóc em! 
Anh cũng không trách gì ngọn gió kia gào thét 
Nhưng thấy mếch lòng khi ngọn gió ôm em! 


33
Я видел, как осень, ветрами продута,
Гудела, цветы и растенья губя.
И дал себе слово я в эту минуту,
Не сравнивать больше с цветами тебя. 

33
Anh nhìn thấy mùa thu nổi gió 
Kêu vù vù, thổi giạt cỏ và hoa 
Anh tự nhủ lòng mình trong phút đó 
Không bao giờ đưa em sánh với hoa. 


34
«Не мешай мне петь и до конца,
Птица, песню выслушай мою!»
«Если у тебя душа певца,
Сам молчи, покуда я пою!»

34
“Chim chóc ơi, xin chim hãy nghe tôi 
Xin hãy để tôi hát cho xong nhé!” 
“Nếu như người có tâm hồn thi sĩ 
Hãy im đi, khi chim hát, người thôi!” 



35
Ты молод? Не печалься, постареешь.
Не любишь? Полюбить еще успеешь.
Ты глуп? Еще, быть может, помудреешь.
Ты стар? Увы! Уж не помолодеешь.

35
Ngươi còn trẻ? Rồi sẽ già, đừng buồn. 
Ngươi chưa yêu? Rồi sẽ yêu, đừng vội. 
Ngươi dại dột? Có thể rồi sẽ khôn. 
Ngươi đã già? Than ôi! Không trẻ lại. 


36
Приходит смерть, сулит мне райский сад,
Нашептывает в уши, точно сводня.
Я говорю: пусть лучше будет ад,
Но только чтобы завтра, не сегодня.

36
Cái chết khoe với tôi chốn bồng lai 
Ghé vào tai: hãy đi đà đến lúc. 
Tôi trả lời: tôi xin về địa ngục 
Nhưng ngày mai chứ không phải hôm nay. 


37
Юность, юность – комедия, вспомнить смешно…
Зрелость – драма. Ее уж сыграл я давно.
Нынче старость. Играю трагедию я.
Опускается занавес бытия.

37
Nhớ lại tuổi xuân giống như hài kịch 
Tuổi trưởng thành – chính kịch. Tôi đóng đã từ lâu 
Bây giờ tuổi già tôi vào vai bi kịch 
Màn cuộc đời khép lại đã bắt đầu. 



38
Под деревом близ моря я сижу,
Под шелест волн и листьев я пишу.
Кто ж автор песни, как решить не споря —
Иль я, поэт, иль дерево, иль море?

38
Tôi ngồi viết dưới cây, bên bờ biển 
Tiếng lá cây, tiếng sóng biển rì rào. 
Ai là tác giả - thật khó nói làm sao 
Tôi, nhà thơ hay là cây hay biển. 


39
Про старость люди б ничего не знали,
Когда бы молодыми умирали.
Мне молодость, конечно, не в укор,
И старость мне, конечно, не позор.

39
Con người ta sẽ không biết tuổi già 
Nếu người ta đều chết khi còn trẻ. 
Tôi, tất nhiên, chẳng trách gì tuổi trẻ 
Và cũng không xấu hổ bởi tuổi già. 


40
Роятся роем мысли в голове,
А мне необходимы только две.
Двух мыслей мне достаточно, поверьте,
Одной — о жизни и одной — о смерти.

40
Có thật nhiều ý nghĩ trong đầu tôi 
Nhưng thực ra chỉ cần hai ý nghĩ 
Hai ý nghĩ, với tôi, là đầy đủ 
Một – cuộc đời, một – cái chết mà thôi. 



THƠ BỐN CÂU - 21-30


21
Из всех дорог я три дороги знаю,
С которых не сойдешь ни ты, ни я.
Поэзия – одна, и смерть – другая.
А третья? Та у каждого – своя.

21
Từ mọi con đường anh biết có ba: 
Những con đường mà ta không rời bỏ 
Chết – một đường, một đường khác – thơ ca 
Đường thứ ba? Thì mỗi người đều có. 


22
Огонь, долги, болезни, враг,
Невзгоды, протекающие крыши, –
Преуменьшает лишь дурак
Значенье перечисленного выше.

22
Lửa, nợ nần, bệnh tật và kẻ thù 
Những tai ương chảy trong đời như thế 
Đi coi nhẹ – chỉ có những người ngu – 
Tầm quan trọng của những điều vừa kể. 


23
«Что бесполезней, чем незрелый плод,
Который раньше времени сорвали?»
«Упавший плод, что на земле гниет
Лишь потому, что вовремя не сняли».

23
“Còn gì vô bổ bằng trái cây non nớt 
Bị người ta đem hái trước thời gian?” 
“Nhưng rơi xuống đất trái cây mục nát 
Cũng chỉ vì không hái đúng thời gian”. 


24
«Чего ты хочешь, человек голодный?» – «Еды!»
«Что хочешь ты, бездомный, в день холодный?» – Крова!»
«Что надо, жаждущий, тебе?» – «Воды!»
«Что надо, страждущий, тебе?» – «Слова!»

24
“Ngươi muốn gì hỡi người đang đói?” – “Đồ ăn!” 
“Ngươi muốn gì kẻ không nhà?” – “Chốn nương thân!” 
“Ngươi cần gì, người đang khát?” – “Chỉ nước thôi!” 
“Ngươi cần gì, người đang đau khổ?” – “Cần lời!” 



25
«Отчего глаза пусты, как две дыры?»
«Нету мысли в них и боли нет».
«Отчего глаза пылают, как костры?»
«Мысль и боль в них зажигают свет!»

25
“Sao đôi mắt giống như hai cái lỗ?” 
“Đau đớn, nghĩ suy trong đó không còn!” 
“Sao đôi mắt cháy bừng như ngọn lửa?” 
“Đau đớn, nghĩ suy trong đó cháy lên!” 


26
Разделены два глаза меж собою,
Чтоб им не причинять друг другу боль.
Друг друга недолюбливают двое,
Когда они одну играют роль.

26
Hai con mắt chia ra ở hai nơi 
Để mắt này không làm đau mắt khác 
Hai con người sẽ tị hiềm, ghen ghét 
Khi cả hai người cùng đóng một vai. 


27
Я счастлив: не безумен и не слеп,
Просить судьбу мне не о чем, но все же
Пусть будет на земле дешевле хлеб,
А человеческая жизнь - дороже. 

27
Tôi hạnh phúc chẳng mù không kém trí 
Chẳng có gì phải trách phận, than thân 
Nhưng vẫn mong cho bánh mỳ thêm rẻ 
Còn mạng người thêm một chút đắt hơn. 



28
Из раны кровь стекает струйкой длинной,
Но ни слезинки... Есть у нас закон:
Дороже крови слезы для мужчины.
А иначе – какой мужчина он?

28
Từ vết thương máu đang chảy thành dòng 
Nhưng nước mắt thì không. . . theo qui luật: 
Quí hơn máu – nước mắt với đàn ông 
Còn nếu không –  sao gọi đàn ông được?  


29
«Бесстрастные, что вы отвергли?» – «Страсть!»
«А страстью кто отвержен?» – «Мы, бесстрастные!»
«Подвластные, кто вас рождает?» – «Власть!»
«А кто ее рождает?» – «Мы, подвластные!»

29
-Tại vì đâu sinh ra quyền hành, bạo lực? 
-Từ yếu đuối của con người chúng được sinh ra. 
-Thế yếu đuối của con người từ đâu có được? 
-Cũng bởi từ quyền hành, bạo lực mà ra. 


30
«Кто счастливее, чем человек.
Что недуга отродясь не знал?»
«Только тот, кто зависти вовек
Ни к врагу, ни к другу не питал!»

30
“Trên đời này còn ai hạnh phúc hơn 
Người khỏe mạnh, không biết gì bệnh hoạn?” 
“Chỉ có ai không biết giận, biết thương 
Không ghen tỵ với cả thù và bạn!” 



THƠ BỐN CÂU - 11-20


11
«Мне женщина снилась в преддверии дня,
А вы, петухи, разбудили меня!»
«Ты лучше за то помолись, человек,
Чтоб мы тебя только будили весь век». 

11
“Tôi mơ thấy người phụ nữ lúc gần sáng 
Thế mà những chú gà sao lại thức tôi!” 
“Con người ơi, tốt hơn là cầu nguyện 
Vì chúng tôi đã thức bạn suốt đời”. 


12
«Что снилось, друг?» – «Забыл, что снилось ночью!»
«То не беда! Хочу я пожелать,
Чтоб этот день тебе предстал воочью,
Как четки лет начнешь перебирать!»

12
“Bạn mơ thấy gì?” – “Quên rồi giấc mơ đêm!” 
“Cũng chả sao! Tôi chúc cho điều khác 
Cho ngày này bạn hình dung rõ ràng 
Như tràng hạt bắt đầu lần từng hạt!” 


13
От альпинистов, от людей бывалых
Я знаю: спуск труднее, чем подъем.
Мне сорок лет, достиг я перевала,
Мой путь трудней и круче с каждым днем.

13
Từ những người vận động viên leo núi 
Tôi biết rằng đi xuống khó hơn lên 
Tôi bốn mươi, đỉnh cao tôi đạt tới 
Giờ con đường ngày một khó khăn thêm. 


14
Поет у моего окошка ветер
Ту песню, что претит мне издавна;
А ту, что мне милей всего на свете,
Поет он у соседского окна.

14
Ngọn gió hát bên cửa sổ của tôi 
Một bài hát từ lâu tôi đã chán 
Ngọn gió hát bên cửa sổ của người 
Một bài hát tôi vô cùng yêu mến. 



15
С какой вершины я ни брошу камня,
Он вниз летит и пропадает там,
В какой низине песня б ни пришла мне,
Она летит к моим родным горам.

15
Dù từ đỉnh cao nào tôi ném đá 
Thì đá cũng rơi xuống dưới mà thôi 
Dù từ thung lũng nào bài ca tôi thả 
Thì bài ca cũng bay về với núi đồi. 


16
Смерть унесет и нас, и все, чем мы живем.
Избегнет лишь любовь ее прикосновенья.
Так ворон прочь летит, когда он видит дом,
Где в теплом очаге горят еще поленья.

16
Đến một ngày thần chết sẽ bắt ta 
Duy chỉ có tình yêu là tránh khỏi. 
Qụa ngừng bay khi nhìn thấy ngôi nhà 
Trong lò sưởi đang cháy từng thanh củi. 


17
Распределение земных щедрот
Порой несправедливо в жизни нашей.
Я стал беззуб – суют мне мясо в рот,
Был при зубах я – пробавлялся кашей. 

17
Sự phân chia của cải trong trời đất 
Sao lại trớ trêu như thế hả đời. 
Khi không còn răng – cho tôi ăn thịt 
Khi răng đủ đầy – ăn cháo không thôi. 



18
Жизнь – мельница, и годы мелет жернов,
Не зная отдыха, не зная сна,
И крутится тем легче и проворней,
Чем больше он уже смолол зерна.

18
Đời – chiếc cối xay, tháng năm xay dần cạn 
Không biết nghỉ ngơi biết ngủ là gì. 
Quay càng nhẹ nhàng, quay càng nhanh nhẹn 
Khi trong lòng thóc lúa đã vơi đi. 


19
Не будь сумы на свете да тюрьмы,
Я стал бы оптимистом самым рьяным.
Когда бы все бессмертны были мы,
Я был бы атеистом самым рьяным.

19
Nếu trên đời không còn lắm nhà tù 
Thì tôi làm người lạc quan biết mấy. 
Nếu bất tử cho tất cả chúng ta 
Thì tôi sẽ làm kẻ vô thần vậy. 


20
Мы, путники, спокойны в час,
Когда собак не замечаем.
Когда они не видят нас,
Еще спокойней мы бываем.

20
Ta là khách viễn du, chỉ yên trong giờ phút 
Những con chó kia ta không để ý nhìn. 
Còn khi chúng không thấy ta là lúc 
Ta cảm thấy mình càng lặng yên hơn. 


THƠ BỐN CÂU - 1-10


1
«Кому несладко жить у нас, людей?»
«Кому не верят, тяжело тому!»
«Ну а кому гораздо тяжелей?»
«Тому, кто сам не верит никому!»

1
“Trong chúng ta ai vất vả với đời?” 
“Đó là người không có ai tin cả!” 
“Trong chúng ta vất vả nhất là người?” 
“Đó là người không tin vào ai cả!” 


2
«Птицы, что молчите вы с рассвета?»
«Дождь идет, мы слушаем его!»
«Почему молчите вы, поэты?»
«Дождь идет, мы слушаем его!» 

2
“Chim chóc ơi, sao các người lặng thế?” 
“Chúng tôi đang im lặng để nghe mưa!” 
“Các nhà thơ, sao các người lặng lẽ?” 
“Chúng tôi đang im lặng để nghe mưa!” 


3
«Кто многословней всех?» – «Девица зрелых лет,
На чью красу никто не обратил вниманья».
«Кто многословней всех?» – «Немолодой поэт,
Что пишет много лет, но не обрел признанья!»

3
“Ai lắm lời bằng gái già quá lứa? 
Sắc đẹp kia thiên hạ chẳng ai nhìn.” 
“Ai lắm lời bằng nhà thơ không còn trẻ? 
Viết nhiều năm nhưng không có được cái tên!” 



4
Глаза у нас намного выше ног,
В том смысл я вижу и особый знак:
Мы так сотворены, чтоб каждый мог
Все оглядеть, пред тем как сделать шаг.

4
Đôi mắt ta cao hơn hẳn đôi chân 
Theo nghĩa đó, tôi thấy điều đặc biệt: 
Trời sinh ra sao cho cứ mỗi lần 
Trước khi bước, đôi mắt nhìn thấy hết. 


5
Рожденье – это первый перевал,
Смерть – перевал второй, конец пути.
А ты, по простоте своей, мечтал
До перевала сотого дойти! 

5
Ta sinh ra là ngọn đèo thứ nhất 
Chết - đèo thứ hai, là cuối con đường 
Thế mà ngươi cứ giản đơn ao ước 
Sẽ đi qua ngọn đèo thứ một trăm! 


6
Не будет пусть никто из нас голодным,
И пусть никто не будет слишком сыт;
Один от голода бывает злобным,
Другой нам зло от сытости творит. 

Hãy đừng để cho một ai quá đói 
Và cũng đừng để ai đó thật no: 
Người quá đói sẽ trở nên dữ dội 
Người quá no điều ác sẽ làm to. 


7
«Что мудрым делает юнца?»
«Горе!»
«Что делает мальчишкой мудреца?»
«Радость!»

7
“Điều gì biến bé con thành nhà thông thái?” 
“Đau buồn!” 
“Điều gì biến nhà thông thái thành trẻ dại?” 
“Hân hoan!” 



8
Чтоб стала человеком обезьяна,
Потребовалась вечность, а не век.
Зато в одно мгновенье, как ни странно,
Стать обезьяной может человек.

8
Để con khỉ có thể biến thành người 
Cần thời gian hàng trăm ngàn thế kỉ 
Thế mà có điều không khỏi nực cười 
Trong phút giây có thể người thành khỉ. 


9
С добрым утром! Взгляни: ждет за окнами белый
Необъезженный конь. Оседлай, если смел.
И не дай тебе бог век печалиться целый
От сознанья, что мог, но свершить не успел.

9
Sáng thức dậy hãy nhìn ra cửa sổ 
Con ngựa trắng đợi chờ. Hãy giục dây cương 
Lạy trời đừng để cho trăm năm đau khổ 
Vì những gì có thể làm mà không kịp làm xong. 


10
Что я желал бы под шатром судеб?
Всего, что вы желали бы, того же:
Чтоб легче и дешевле стал бы хлеб,
А слово и весомей, и дороже!

10
Tôi ước điều gì ở con tạo xoay vần? 
Là những gì mà các anh cũng thế: 
Sao cho bánh mỳ nhẹ nhàng hơn và rẻ 
Còn lời sẽ đắt hơn và sẽ nặng hơn!