Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Con tàu ta từ xứ sở xa xăm



12.Наш пароход плывет из дальних стран

Наш пароход плывет из дальних стран,
Он нас несет и на волнах качает,
Он, как стекло алмазом, разрезает
Великий, или Тихий, океан.

На стороне одной, где солнце светит,
Вода ведет веселую игру,
И волны то резвятся, словно дети,
То пляшут, словно гости на пиру.

И по другую сторону, в тени,
Рокочут волны, будто кто-то стонет,
Наверное, завидуют они
Товарищам своим потусторонним.

Плывет корабль, и каждый божий день
Мой разделяет мир на свет в тень.

12.CON TÀU TA TỪ XỨ SỞ XA XĂM

Con tàu ta từ xứ sở xa xăm
Đưa ta đi tàu lắc lư trên sóng
Con tàu biển như lưỡi dao cắt kính
Xẻ một đường trên biển Thái bình dương

Ở một bên, nơi mặt trời vui vẻ
Nước reo vang, tổ chức một trò chơi
Những ngọn sóng nô đùa như con trẻ
Nhảy múa như trong đêm tiệc khách mời

Còn một bên kia chìm trong bóng tối
Sóng rì rầm tiếng rên rỉ lâm ly
Có lẽ vì sóng kia ghen tỵ với
Những bạn bè đang ở phía bên kia

Con tàu đi, và cứ thế, mỗi ngày
Vũ trụ tôi chia hai nửa buồn vui



Người ta đang đưa tin trên đài


11.Передают известья, погоди

Передают известья, погоди,
Грохочут где-то в небе бомбовозы,
И кто-то гибнет, льются чьи-то слезы,
Мне боязно, прижмись к моей груди.

Прислушайся, родная, погляди,
Опять к Луне торопится ракета,
И снова атом расщепляют где-то,
Мне боязно, прижмись к моей груди.

И что бы нас ни ждало впереди,
Давай возьмем с тобою два билета
На Марс ли, на Луну, на край ли света,
Ну а пока поближе подойди,
Здесь холодно, и ты легко одета,
Я так боюсь, прижмись, к моей груди!


11.NGƯỜI TA ĐANG ĐƯA TIN TRÊN ĐÀI 

Người ta đang đưa tin trên đài, chờ đấy
Giữa trời xanh bom đạn nổ đì đùng
Ai đấy chết, nước mắt ai đang chảy
Sợ lắm thôi, hãy ép chặt vào anh

Em yêu ơi, hãy nghe kìa, hãy nhìn
Người ta phóng lên mặt trăng tên lửa
Ơ đâu đó đang phân chia nguyên tử
Sợ lắm thôi, hãy ép chặt vào anh

Chẳng biết điều gì chờ ta phía trước
Nên hai ta cứ mua vé cho mình
Lên sao hoả, mặt trăng, đi cùng trời, cuối đất
Còn bây giờ hãy xích lại gần anh
Trời thì lạnh mà em mặc phong phanh
Anh sợ lắm, hãy sát gần đây nữa



Chiếc hòm kia được thả xuống từ trời


10.Ларец опущен с неба на цепях

Ларец опущен с неба на цепях,
Ларец сокровища любви скрывает.
Бери добро, оно не иссякает,
Спустил его на землю сам аллах.

Ларец волшебный этот тем хорош,
Что из него, как воду из колодца,
Чем больше черпаешь и отдаешь,
Тем больше там сокровищ остается.

Мне жаль бывает каждого скупца,
Бедняга, что несчастней всех несчастных,
Не видит сокровенного ларца
Или не знает свойств его прекрасных.

А я тебе, как сказочный мудрец,
Все отдаю, и полон мой ларец.


10.CHIẾC HÒM KIA

Chiếc hòm kia được thả xuống từ trời
Chiếc hòm giấu của tình yêu, báu vật
Hãy nhận tốt lành, hạnh phúc cho người
Thánh A-la thả về trên mặt đất

Chiếc hòm kia rất đặc biệt, diệu kỳ
Của trong hòm như nước trong giếng mạch
Càng múc nhiều, càng hay lấy cho đi
Thì báu vật trong hòm càng đầy ắp

Anh chỉ thương cho những người hà tiện
Những kẻ đáng thương, bất hạnh trên đời
Không nhìn thấy chiếc hòm kia thầm kín
Hoặc là không biết được nó tuyệt vời

Còn với em anh người khôn ngoan nhất
Trao hết mình nên hòm anh đầy ắp



Ngày sinh nhật của em


9.День твоего рождения опять

День твоего рождения опять
Родил в моей душе недоуменье:
Ужель земля могла существовать
До твоего на свете появленья?

О чьей красе печалясь, Пушкин мог
Писать стихи про чудное мгновенье?
С чьим именем в кровавое сраженье
Летел Шамиль, свой обнажив клинок?

И я не отступлюсь от убежденья,
Что был безлюден мир со дня творенья,
Что до тебя земля была пуста,
И потому я летоисчисленье
Веду с минуты твоего рожденья.
А не со дня рождения Христа.

9.NGÀY SINH NHẬT CỦA EM

Ngày sinh nhật của em bây giờ lại
Sinh ra điều băn khoăn mãi không thôi
Chẳng lẽ trái đất đã từng tồn tại
Trước ngày em sinh ra ở trên đời

Sắc đẹp ai, làm đau khổ Puskin
Viết bài thơ về phút giây huyền diệu
Với tên ai trong trận đánh Sa-min
Tuốt gươm ra và lao vào chiến đấu

Anh không bỏ một điều anh tin tưởng
Thế gian không người từ thưở tạo nên
Rằng trước em trái đất này hoang vắng
Tính niên đại, chính vì bởi thế nên
Anh đi tính từ ngày sinh của em
Chứ không phải từ ngày sinh của Chúa.

_______________

*Sa-min: anh hùng của các dân tộc Kapkage.


Cây đèn nhỏ trên bàn hắt bóng rủ



8.Бросает свет светильник мой чадящий

Бросает свет светильник мой чадящий.
Все в доме спит, лишь я один не сплю, –
Я наклонился над тобою, спящей,
Чтоб вновь промолвить: «Я тебя люблю».

И горше были дни мои, и слаще,
Но, старше став, на том себя ловлю,
Что повторяю я теперь все чаще
Одно и то же: «Я тебя люблю!»

И я, порой неправдою грешащий,
Всего лишь об одном тебя молю:
Не думай, что настолько я пропащий,
Чтоб лгать признаньем: «Я тебя люблю!»

И мой единственный, мой настоящий
Стих только этот: «Я тебя люблю».

8.CÂY ĐÈN NHỎ TRÊN BÀN HẮT BÓNG RỦ

Cây đèn nhỏ trên bàn hắt bóng rủ
Lúc này đây anh thức chỉ một mình
Anh nghiêng xuống trên người em đang ngủ
Khẽ thốt lên câu nói: “Anh yêu em”. 

Đời đã ngọt ngào mà cũng đắng cay hơn
Nhưng già hơn anh tìm ra mình vậy
Nên bây giờ anh sẽ nói thường xuyên
Anh yêu emsẽ nhắc đi, nhắc lại

Cũng đôi khi anh thấy mình không đúng
Nhưng dù sao anh muốn nói cùng em
Đừng nghĩ rằng anh là người vô dụng
Để nói lời gian dối: “Anh yêu em!” 
Một câu thơ duy nhất và chân chính
Là câu thơ chỉ có “Anh yêu em”. 



Anh nhận thấy một điều



7.Я признаюсь: мне кажется порою

Я признаюсь: мне кажется порою,
Как будто мы с тобой воскрешены
Из повестей старинных, где герои
Погибнуть от любви обречены.

Любовь своей затягивает сетью,
Она огнем того, кто любит, жжет.
Влюбленный лебедь долго не живет,
Живет лишь злобный ворон три столетья.

Стать старым лебедю не суждено,
Но он любя живет свой век недлинный,
И, заливаясь песней лебединой,
Он ворона счастливей все равно,

Хоть три столетья ворону дано
Жить в этом мире, тешась мертвечиной.

7.ANH NHẬN THẤY MỘT ĐIỀU

Anh nhận thấy một điều: đây là lúc 
Anh và em, cả hai đứa hồi sinh 
Từ những câu chuyện cổ, nơi nhân vật 
Người yêu nhau không khỏi chết vì tình. 

Tình yêu trải hết mình, giăng tấm lưới 
Kẻ đang yêu bị đốt bởi lửa tình. 
Thiên nga yêu lâu ngày không sống nổi 
Chỉ quạ khoang sống tới ba trăm năm. 

Trời không cho thiên nga sống đến già 
Nhưng vẫn yêu cuộc đời mình ngắn ngủi 
Hát vang ở đời khúc hát thiên nga 
So với quạ vẫn hạnh phúc gấp bội. 
Dù sống đến ba trăm năm già cỗi 
Nhưng cuộc đời le lói tựa bóng ma.




Cứ ngỡ rằng từ nay những dòng thơ


6.Мне кажется порою, что и строчки

Мне кажется порою, что и строчки
Не о любви не напишу я впредь.
Я все свои стихи другие в клочья
Порву и брошу в печь, чтоб им сгореть.

Давно бежит с горы моя дорога,
Кто знает, сколько мне осталось дней.
Жизнь лишь одна, но было б жизней много,
На все хватило бы любви моей.

И где б я ни был, что б со мной ни сталось,
Пусть лишь любовь живет в моих стихах.
Не так уж много впереди осталось,
Чтобы писать о всяких пустяках.

Спеши наполнить, горец, закрома,
Уходит осень – впереди зима.

6.CỨ NGỠ RẰNG TỪ NAY NHỮNG DÒNG THƠ 

Cứ ngỡ rằng từ nay những dòng thơ 
Chỉ về tình yêu thì tôi mới viết 
Những bài khác tôi sẽ đem xé hết 
Rồi đem vứt vào bếp đốt thành tro. 

Con đường tôi vẫn chạy từ núi đồi 
Ai biết được còn bao nhiêu ngày nữa?! 
Đời có một nhưng nếu có nhiều đời 
Thì tình tôi vẫn đủ cho tất cả. 

Dù ở đâu, dù điều gì đã xảy 
Chỉ mong sao tình ở mãi trong thơ 
Giờ phía trước thời gian đâu còn mấy 
Để đi viết về những chuyện vẫn vơ. 

Hãy nhanh tay đóng đầy vựa lúa vàng 
Thu đang qua và đông đã sắp sang.


Nghề làm thơ và sáng tạo ra thơ


5.Стихотворение – стихов творенье

Стихотворение – стихов творенье.
Такого ремесла на свете нет.
А что же есть? Есть горы в отдаленье,
Дожди и снегопады, тьма и свет.

На свете есть покой и есть движенье,
Есть смех и слезы – память давних лет,
Есть умиранье и возникновенье,
Есть истина и суета сует,
Есть жизни человеческой мгновенье
И остающийся надолго след.

И для кого весь мир, все ощущенья
Поэзия – тот истинный поэт.

Но как же пишутся стихотворенья?
На сей вопрос я сам ищу ответ.

5.NGHỀ LÀM THƠ VÀ SÁNG TẠO RA THƠ  


Nghề làm thơ và sáng tạo ra thơ 
Nghề như thế trên đời không hề có. 
Thế có gì? Đồi núi ở dằng xa 
Có ngày đêm, tuyết rơi và mưa đổ. 

Có chuyển động, đứng yên nơi trần thế 
Có kỷ niệm ngày xa – nước mắt, nụ cười 
Có sự chết đi và sinh ra thay thế 
Có sắc sắc không không, có chân lý cuộc đời 
Và có phút giây trong cuộc đời người 
Sẽ đọng lại thành dấu tích muôn thưở. 

Để cho ai, thế giới và cảm giác 
Chỉ có thơ ca – người thi sĩ cuộc đời 
Nhưng câu hỏi: làm sao thơ viết được? 
Thì tự tôi đi kiếm câu trả lời. 

Nếu như em không tồn tại trên đời


4.Когда ты вовсе не существовала б

Когда ты вовсе не существовала б,
Я, кажется, не прожил бы и дня,
Кто б стал причиной бед моих и жалоб,
Кто б стал истоком счастья для меня?

К кому б летел я из краев далеких,
О ком печалился, о ком грустил,
К кому другому обратил бы строки,
Которые тебе я посвятил?

Ужель цвели б сады и птицы пели,
Когда бы я твоих не видел глаз,
Ужели б звезды в небесах горели
И солнца свет над миром не погас?

Коль не было б тебя, о неужели
Я быть бы мог счастливым, как сейчас?

4.NẾU NHƯ EM KHÔNG TỒN TẠI TRÊN ĐỜI

Nếu như em không tồn tại trên đời
Thì tôi đã không sống nổi một ngày
Ai là nguyên nhân của bao bất hạnh
Ai là nguồn hạnh phúc của đời tôi?

Tôi bay về ai từ chốn xa xôi
Tôi u sầu, tôi buồn nhớ về ai
Và những dòng thơ về em đã viết
Tôi biết đem thơ ấy tặng ai người?

Chẳng lẽ hoa nở, chim hót được trong đời
Khi mà tôi chưa thấy đôi mắt này
Chẳng lẽ sao trên trời có thể cháy
Và ánh mặt trời không tắt trên đời?

Nếu như không có em, thì chẳng lẽ
Tôi là người hạnh phúc như lúc này?


Tôi từng nghe, Avicenna dùng thơ



3.Я слышал, что стихами Авиценна

Я слышал, что стихами Авиценна
Писал рецепты для больных людей,
Я слышал, что излечивал мгновенно
Больных своею музыкой Орфей.

А я не врач, не сказочный целитель,
Но все же людям дать могу совет:
Друг друга по возможности любите,
Любовь – вот снадобье от наших бед.

И хоть не все, я знаю, в нашей воле,
Не всякий любящий неуязвим,
Но чем сильнее любит он, тем боле
Он хочет быть здоровым и живым.

Мне кажется: и я живу, доколе
Тебя люблю я и тобой любим.

3.TÔI TỪNG NGHE AVICENNA

Tôi từng nghe, Avicenna dùng thơ 
Để kê đơn thuốc cho người bị bệnh
Và Orpheus bằng nhạc rất mau chóng
Chữa lành cơn đau từ thuở xa xưa. 

Tôi không thầy thuốc, không là bác sĩ
Nhưng có thể khuyên tất cả mọi người
Theo khả năng xin hãy cứ yêu nhau
Tình yêu với ta – đó là thuốc quí.

Không mọi người yêu đều không thương tổn
Nhưng dù sao, tôi biết một điều rằng
Khi người ta yêu càng mạnh mẽ hơn
Thì càng muốn sống và mong khỏe mạnh.

Anh nghĩ : một khi còn sống trên đời
Là để yêu em và được em yêu.