Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

THƠ BỐN CÂU - 11-20


11
«Мне женщина снилась в преддверии дня,
А вы, петухи, разбудили меня!»
«Ты лучше за то помолись, человек,
Чтоб мы тебя только будили весь век». 

11
“Tôi mơ thấy người phụ nữ lúc gần sáng 
Thế mà những chú gà sao lại thức tôi!” 
“Con người ơi, tốt hơn là cầu nguyện 
Vì chúng tôi đã thức bạn suốt đời”. 


12
«Что снилось, друг?» – «Забыл, что снилось ночью!»
«То не беда! Хочу я пожелать,
Чтоб этот день тебе предстал воочью,
Как четки лет начнешь перебирать!»

12
“Bạn mơ thấy gì?” – “Quên rồi giấc mơ đêm!” 
“Cũng chả sao! Tôi chúc cho điều khác 
Cho ngày này bạn hình dung rõ ràng 
Như tràng hạt bắt đầu lần từng hạt!” 


13
От альпинистов, от людей бывалых
Я знаю: спуск труднее, чем подъем.
Мне сорок лет, достиг я перевала,
Мой путь трудней и круче с каждым днем.

13
Từ những người vận động viên leo núi 
Tôi biết rằng đi xuống khó hơn lên 
Tôi bốn mươi, đỉnh cao tôi đạt tới 
Giờ con đường ngày một khó khăn thêm. 


14
Поет у моего окошка ветер
Ту песню, что претит мне издавна;
А ту, что мне милей всего на свете,
Поет он у соседского окна.

14
Ngọn gió hát bên cửa sổ của tôi 
Một bài hát từ lâu tôi đã chán 
Ngọn gió hát bên cửa sổ của người 
Một bài hát tôi vô cùng yêu mến. 



15
С какой вершины я ни брошу камня,
Он вниз летит и пропадает там,
В какой низине песня б ни пришла мне,
Она летит к моим родным горам.

15
Dù từ đỉnh cao nào tôi ném đá 
Thì đá cũng rơi xuống dưới mà thôi 
Dù từ thung lũng nào bài ca tôi thả 
Thì bài ca cũng bay về với núi đồi. 


16
Смерть унесет и нас, и все, чем мы живем.
Избегнет лишь любовь ее прикосновенья.
Так ворон прочь летит, когда он видит дом,
Где в теплом очаге горят еще поленья.

16
Đến một ngày thần chết sẽ bắt ta 
Duy chỉ có tình yêu là tránh khỏi. 
Qụa ngừng bay khi nhìn thấy ngôi nhà 
Trong lò sưởi đang cháy từng thanh củi. 


17
Распределение земных щедрот
Порой несправедливо в жизни нашей.
Я стал беззуб – суют мне мясо в рот,
Был при зубах я – пробавлялся кашей. 

17
Sự phân chia của cải trong trời đất 
Sao lại trớ trêu như thế hả đời. 
Khi không còn răng – cho tôi ăn thịt 
Khi răng đủ đầy – ăn cháo không thôi. 



18
Жизнь – мельница, и годы мелет жернов,
Не зная отдыха, не зная сна,
И крутится тем легче и проворней,
Чем больше он уже смолол зерна.

18
Đời – chiếc cối xay, tháng năm xay dần cạn 
Không biết nghỉ ngơi biết ngủ là gì. 
Quay càng nhẹ nhàng, quay càng nhanh nhẹn 
Khi trong lòng thóc lúa đã vơi đi. 


19
Не будь сумы на свете да тюрьмы,
Я стал бы оптимистом самым рьяным.
Когда бы все бессмертны были мы,
Я был бы атеистом самым рьяным.

19
Nếu trên đời không còn lắm nhà tù 
Thì tôi làm người lạc quan biết mấy. 
Nếu bất tử cho tất cả chúng ta 
Thì tôi sẽ làm kẻ vô thần vậy. 


20
Мы, путники, спокойны в час,
Когда собак не замечаем.
Когда они не видят нас,
Еще спокойней мы бываем.

20
Ta là khách viễn du, chỉ yên trong giờ phút 
Những con chó kia ta không để ý nhìn. 
Còn khi chúng không thấy ta là lúc 
Ta cảm thấy mình càng lặng yên hơn. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét