Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

THƠ BỐN CÂU - 91-100


91 
Проходят годы, медленно старею,
И песни все печальней у меня.
Мои заботы выросли, как дети,
Они переросли уже меня.

91
Năm tháng trôi qua tôi già đi, cứ thế 
Những bài ca đau đớn hiện trong đời 
Nỗi lo lắng lớn dần như con trẻ 
Chúng lớn nhanh vượt quá cả đầu tôi. 


92 
Штаны в заплатках. Золотое детство,
Хотел бы я опять в тебя одеться.
Как хорошо бы снова стать юнцом,
Застенчивым неопытным глупцом.

92
Quần đầy miếng vá. Tuổi thơ vàng 
Giá mà tôi được mặc vào lần nữa 
Giá lại trở thành chú nhóc nghênh ngang 
Kẻ dại dột, ngây thơ, hay xấu hổ. 


93  
Чем хочешь ты засеять это поле?
Вот прорастет, тогда увидишь сам.
Какую песню ты напишешь вскоре?
Вот напишу, тогда узнаешь сам.

93
- Cánh đồng này anh định trồng cây gì? 
Khi cây mọc lên thì anh thấy hết. 
- Thế sắp tới đây anh viết cái gì? 
Khi tôi viết xong thì anh sẽ biết.



94 
Вот умер человек, и не страшны болезни,
Вот умер человек, и старость не страшна.
Не важно, что вреднее, что полезней.
И даже смерть ему уж не страшна.

94
Người chết rồi không còn lo bệnh tật 
Người chết rồi không biết sợ tuổi già 
Lợi hay hại cũng chẳng cần so đo 
Không còn sợ dù đó là cái chết. 


95 
Все речи смолкли б, споры прекратились,
Все лица бы к тебе оборотились,
Когда б, красивая, ты в этот зал вошла,
Где мы вершить пытаемся дела.

95
Mọi lời tranh luận sẽ đều im bặt 
Muôn ánh mắt nhìn đều đổ về em 
Nếu em xinh đẹp bước vào hội trường  
Nơi chúng tôi cố làm xong công việc. 


96 
После первого бокала гость говорит,
После второго бокала гость поет,
После третьего бокала гость пусть поспит
Или проводи, пусть домой идет.

96
Sau cốc thứ nhất khách nói 
Sau cốc thứ hai khách ca 
Sau cốc thứ ba khách ngủ 
Hoặc tiễn đưa khách về nhà. 



97 
Спрашивать поэтов впору:
Кто же вы для государства?
Барабанщики? Танцоры?
Иль больные без лекарства?

97
Thời buổi này tôi hỏi các nhà thơ: 
Các anh là ai với quê hương đất nước? 
Người khiêu vũ? Người gõ trống hờ? 
Hay là những bệnh nhân không có thuốc? 


98
По возрасту догнать отца осталось
Семь долгих лет… Растет во мне усталость.
А чтоб его догнать по мастерству,
Осталась вечность… И я к ней плыву.

98
Về tuổi tác tôi còn lại bảy năm 
Đuổi kịp cha tôi… đã nghe mệt mỏi 
Còn để đuổi kịp cha về tài năng 
Là cả vĩnh hằng… tôi bơi trong đấy. 


99 
«Куда идти? К кому зайти?»
Блуждало счастие в пути…
Но всюду глупых посещало,
А мудрыми пренебрегало.

99
“Ta đi đâu? Ta đến thăm ai vậy?” 
Hạnh phúc lang thang dò dẫm tìm đường… 
Nhưng khắp nơi chỉ vào thăm người dại 
Còn người khôn lại rẻ rúng xem thường. 


100
Песни для глухих поющая страна!
Зеркала слепым дающая страна!
Ты согнулась вся в законах непонятных
И не жди от них дождей ты благодатных.

100
Đất nước hát bài ca cho người điếc!
Đưa gương soi cho những người mù!
Luật lệ của người không ai hiểu được 
Xin đừng chờ những mùa vụ bội thu. 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét