187
Что явилась весна – я не понял,
Хоть о том возвестили мне птицы.
Не заметил, покуда не вспомнил
Я любви моей первой зарницы.
И что осень пришла – я не понял,
Хоть и травы повсюду увяли.
Не заметил, покуда не вспомнил
Я любви своей первой печали.
187
Rằng mùa xuân đến rồi – tôi không rõ
Mặc dù chim đã báo hiệu mùa xuân.
Không để ý bởi vì tôi không nhớ
Tình yêu đầu tiên – chớp bể mưa nguồn.
Rằng mùa thu đã về – tôi không rõ
Dù khắp nơi hoa cỏ đã héo hon
Không để ý, bởi vì tôi không nhớ
Tình yêu đầu tiên – một nỗi đau buồn.
188
Когда б ты знала обо мне все с самого начала
И до конца, меня бы ты вовек не огорчала.
Но раны у меня болят, не легче мне нимало, -
Ты нанесла их оттого, что ты меня не знала.
Когда б ты знала обо мне все, что со мною было,
С начала до конца, - вовек меня б не полюбила,
И жизнь моя в угрюмой мгле извечно б пребывала…
Как ликовал я оттого, что ты меня не знала.
188
Giá mà em đã biết về anh tất cả từ đầu
Cho đến cuối thì đã không làm anh muôn đời đau khổ.
Nhưng vết thương chẳng nhẹ nhàng, giờ vẫn còn đau
Em làm anh đau tại vì em không biết rõ.
Giá mà em đã biết được tất cả về anh
Từ cuối đến đầu – thì đã không yêu anh như vậy
Và cuộc đời anh muôn đời đã chìm
trong khổ ải
Anh thấy vui mừng vì em đã không biết về anh.
189
Вечером была ты так красива –
Сердце вмиг мое затрепетало.
Темнота меня не обманула,
Утром ты еще красивей стала.
Ты была весною так красива,
Ярче солнца предо мной блистала…
И вена меня не обманула,
Ты зимой еще красивей стала…
189
Buổi chiều em mới đẹp làm sao
Trong khoảnh khắc con tim anh rung động.
Bóng đêm không lừa dối anh đâu
Em càng đẹp hơn trong buổi sáng.
Em đã từng xinh đẹp giữa mùa xuân
Sáng hơn mặt trời, em toả sáng...
Không lừa dối anh đâu, dòng máu nóng
Rằng mùa đông em càng đẹp hơn...
190
Если утром солнце не светило –
Вечером светить оно не станет.
Но не говорю «Прощай!» надеждам –
Ведь любовь и днем и ночью светит…
Если не цвели цветы весною –
Уж зимой не расцветут подавно.
Но не говорю «Прощай!» любимой –
Ведь любовь цветет в любое время.
190
Nếu sớm mai mặt trời không toả sáng
Thì chắc gì toả sáng buổi hoàng hôn.
Nhưng đừng nói chia tay niềm hy vọng
Bởi tình yêu toả sáng suốt ngày đêm…
Nếu mùa xuân hoa không nở trên cành
Thì mùa đông chẳng bao giờ hoa nở.
Nhưng đừng nói chia tay với người tình
Bởi tình yêu cả bốn mùa vẫn nở.
191
Говорят, если сеять любовь неустанно –
То поднимутся рощи и чащи любви…
Почему же так голо в горах Дагестана?
Вся любовь моя – здесь: назови, позови…
Говорят, от горячей любви непреложно
Тает лед на дорогах и реках всегда…
Так люблю я тебя, что сказать невозможно!
Почему ж холоднее ты снега и льда?..
191
Nghe nói rằng chăm gieo hạt tình yêu
Thì cánh rừng tình yêu xanh tươi mãi…
Thế tại sao trên đồi cảnh tiêu điều?
Tình của anh – ở đây: em hãy gọi...
Nghe nói rằng từ tình yêu cháy bỏng
Băng trên đường, trên sông lớn đều tan
Anh yêu em không thể nào tưởng tượng
Sao em lạnh lùng hơn tuyết hơn băng?
192
Жажда мучает кого-то – пьет он воду.
Злоба мучает кого-то – пьет он кровь.
У меня ж одна забота без исхода:
Пью вино – меня измучила любовь…
Пью вино – оно сказать поможет слово
В честь того, кто пьет вино и воду пьет;
Против тех, кто кровью пьян, кто полон злобы,
Ненавидит лишь – не плачет, не поет…
192
Ai khát nước thì người ta uống nước
Ai bực tức thì chỉ uống máu thôi.
Tôi có sự quan tâm không thoát được:
Uống rượu vang – tình làm khổ thân tôi.
Tôi uống rượu vang cho dễ nói lên lời
Uống chúc những người uống rượu vang và nước
Chống lại những kẻ say máu, đầy bực tức
Chỉ căm thù – không hát hay khóc cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét