Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

THƠ TÁM CÂU - 199-204



199
Мне двадцать восемь - я ребенок малый,
Мальчишка я - покуда жив отец,
Я повзрослел, когда отца не стало,
Скорбь - детству обозначила предел.

Мне сорок три... Ни волоса седого.
Я юноша - покуда мать жива.
Мать умерла в февральский день суровый…
В раздумьях - белой стала голова.

199
Tuổi 28 tôi vẫn là trẻ nhỏ
Bố đang còn, tôi – cậu bé ngây thơ
Tôi lớn thêm, bố tôi không còn nữa
Nỗi đau buồn – dấu chấm hết tuổi thơ.

Tôi 43... đầu tôi không sợi bạc
Tuổi trưởng thành mẹ con sống gần nhau.
Mẹ mất trong ngày tháng Hai tàn khốc…
Suy nghĩ nhiều – tôi bạc trắng mái đầu.



200
Я с волнами беседовать готов,
Спешащими одна другой на смену,
И неподвижных звезд я слышу зов,
Блистающих на потолке вселенной...

И темной ночью и при свете дня
Мне с вами говорить одна отрада...
Лишь о друзьях расспрашивать меня
Не надо, очень вас прошу, не надо...

200
Những con sóng vội vã nối đuôi nhau
Tôi sẵn sàng với sóng cùng trò chuyện
Dù đứng yên tôi vẫn nghe ra tiếng
Những ngôi sao toả sáng giữa trời cao..

Bất kể đêm hay dù giữa ban ngày
Được chuyện trò tôi lấy làm vui lắm..
Chỉ một điều: đừng hỏi về bè bạn
Tôi thực tình xin đấy, chớ hỏi tôi…



201
У дороги мне камень сказал, на могиле лежащий:
Не спеши, задержись на мгновение подле меня.
Если ты опечален - пойми, что печаль преходяща,
Все минует, исчезнет, пройдет в смене ночи и дня.

Если радостен - знай, на мгновенье застыв у надгробья,
Краток радости час, но зато нет на свете сильней
И дороже любви... Знай, все держится в мире любовью,
Не кладут ее в землю, не ставят надгробья над ней.

201
Viên đá trên mộ ven đường bảo tôi như vậy:
Đừng vội đi đâu, hãy dừng lại một chút ở nơi này.
Nếu ngươi đau buồn, hãy nhớ rằng nỗi buồn qua lại
Tất cả đều đi qua, biến mất như đêm nối tiếp ngày.

Nếu người vui – hãy nhớ về phút giây bên mộ
Giờ vui ngắn ngủi nhưng có một sức mạnh vô hình
Đó là tình yêu, tình yêu mạnh và quí hơn tất cả
Đừng chôn tình vào đất, đừng khắc bia mộ cho tình.



202
Если ты мне друг – остерегись,
Помолчи и в дружбе не клянись.
В дни скорбей смогу ее узнать я
В твоем взгляде и рукопожатье.

Если ты мне друг – то уклонись
От признаний, в дружбе не клянись.
В дни веселья я услышу это
В песне, что тобою будет спета.

202
Nếu là bạn của tôi xin hãy nhớ
Hãy lặng im, tình bạn chớ thề nguyền.
Tôi tự nhận ra trong ngày đau khổ
Trong cái bắt tay, trong ánh mắt nhìn.

Nếu là bạn của tôi thì nhớ nhé
Đừng nói ra, tình bạn chớ thề nguyền.
Tôi sẽ nghe ra trong ngày vui vẻ
Trong bài ca do bạn tự hát lên.



203
Мать песнь поет, качая колыбель,
Молитву ли?.. Что в мире изначальней?
Нет мамы... И пустует колыбель...
О, я не видел ничего печальней.

Отец мой с кочергою, в ранний час
Свет жизни бережет - в огне камина...
Но нет отца... Камин давно погас.
Я сиротливей не встречал картины.

203
Mẹ đưa nôi và cất lên lời hát
Lời nguyện cầu chăng?...Câu hát mọi bắt đầu.
Mẹ không còn...và chiếc nôi vắng ngắt
Với tôi chỉ còn lại nỗi buồn đau.

Bố với cây gậy thông lò từ sáng sớm
Khơi lò sưởi lên – giữ ngọn lửa cho đời
Bố không còn... lửa từ lâu tắt hẳn
Tôi trở thành một đứa trẻ mồ côi.



204
Дай мне фонарь: хочу хотя б на миг
Увидеть лица спутников моих...
Фонарь погас. И ветер все лютей -
Жизнь так темна, что не узнать людей.

Дай мне бинокль: я так хочу взглянуть,
Откуда эти люди держат путь?
Хочу понять: откуда и куда?...
Но в темноте не отыскать следа.

204
Hãy trao cho tôi cây đèn, tôi muốn
Nhìn người bạn đường thân mến của tôi…
Cơn gió mạnh thổi ngọn đèn tắt ngấm
Đời tối tăm, không nhìn thấy mặt người.

Hãy trao tôi ống nhòm, tôi muốn biết
Những người này, họ đi đến từ đâu?
Tôi muốn hiểu: từ đâu và về đâu?...
Nhưng tối mịt, không nhìn ra dấu vết.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét