Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

THƠ TÁM CÂU - 235-240



235
Когда устану я от странствий долгих
И по родной, и по чужой земле -
Пойду пешком к родительскому дому
И сяду на базальтовой скале.

Когда стихи писать я перестану,
Мне памятник найдется без труда,
Нет, не гранит в столице Дагестана -
Простой базальт в селении Цада.

235
Khi mệt mỏi vì những chuyến lang thang
Trên quê mình hay những miền đất lạ –
Tôi đi bộ ghé ngôi nhà cha mẹ
Và ngồi lên một tảng đá bazan.

Khi mệt mỏi, khi thơ tôi không làm
Tôi vẫn tìm ra tượng đài rất dễ
Không tượng đá hoa cương ở thủ đô Dagestan
Mà ở làng Tsada, bằng đá bazan giản dị.



236
Какая вершина в сиянии белом
Над нашей землей выше всех вознеслась?..
Наверное, та, что меж словом и делом
Нарушила некогда прочную связь.

Какая река всех длиннее и шире,
Что мы только с морем безбрежным сравним?..
Наверное, та, что течет в этом мире
Меж тем, что мы можем, и тем, что хотим.

236
Đỉnh cao nào trong hào quang màu trắng
Cao hơn tất cả trên mặt đất này?...
Đấy là đỉnh giữa lời và hành động
Phá mối quan hệ bền chặt một thời.

Con sông nào dài rộng hơn tất cả
Ta chỉ đem so với biển vô bờ?...
Đấy là sông chảy trong thế giới này
Giữa những gì ta mong và có thể.



237
Ученый муж качает головой,
Поэт грустит, писатель сожалеет,
Что Каспий от черты береговой
С годами отступает и мелеет.

Мне кажется порой, что это чушь,
Что старый Каспий обмелеть не может.
Процесс мельчанья человечьих душ
Меня гораздо более тревожит.

237
Nhà khoa học đành lắc đầu bất lực
Nhà thơ buồn, nhà văn thấy tiếc thay
Rằng biển Caspi cạn theo tháng ngày
Giới hạn bờ càng ngày càng lùi tiếp.

Với tôi điều này trở nên vô nghĩa,
Biển Caspi già vẫn cứ thế thôi.
Quá trình nông cạn tâm hồn con người
Làm tôi lo lắng nhiều hơn thế nữa.



238
Вершина далекая кажется близкою.
С подножья посмотришь - рукою подать,
Но снегом глубоким, тропой каменистою
Идешь и идешь, а конца не видать.

И наша работа нехитрою кажется,
И станешь над словом сидеть-ворожить,
Не свяжется строчка, и легче окажется
Взойти на вершину, чем песню сложить.

238
Đỉnh núi cao mà cứ ngỡ rất gần
Nhìn dưới chân – vẻ trong tầm tay bạn
Nhưng tuyết dày, đường đá trơ chơ chỏng
Bạn cứ đi, chẳng thấy điểm cuối cùng.

Việc làm thơ, có vẻ cũng tầm thường
Cứ ngồi đoán theo lời và tiếp tục
Không thành dòng, cứ ngỡ như dễ dàng
Lên đỉnh núi, hơn là thơ viết hết.



239
Положенье, должности людей,
Званья, до небес превознесенные,
Знаю я, что нет у вас друзей,
Есть начальники и подчиненные.

Неужель когда-нибудь и сам,
Наплевав на дорогое самое,
Я в угоду званьям и чинам
Отвернусь хоть раз от вас, друзья мои?

239
Những vị trí, chức vụ của con người
Những tên gọi tận trời xanh văng vẳng
Tôi biết rằng các anh không có bạn
Chỉ cấp trên và cấp dưới mà thôi.

Chẳng lẽ một khi nào đó, tự tôi
Sẽ vứt hết những gì thân quí nhất
Đi chiều theo học hàm hay cấp bậc
Và quay lưng với những bạn bè tôi?



240
Время мое не щадило героев,
Не разбирало, кто прав, кто не прав,
Время мое хоронило героев,
Воинских почестей им не воздав.

Время кружило, родство обнаружив
С птицей, над полем вершащей полет,
С птицей, которая храбрых от трусов
Не отличает, глаза им клюет.

240
Thời của tôi không thương những anh hùng
Không xem xét rằng ai sai, ai đúng
Thời của tôi chôn hết những anh hùng
Và danh dự không đền bù xứng đáng.

Thời gian trôi, mối tình thâm tìm được
Với những con chim bay lượn trên đồng
Không phân biệt ai dũng cảm ai hèn
Chim mổ mắt của những người đã chết.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét