157
Чем больше и ярче весна –
Тем пение птиц веселее.
Но песнь их умолкнуть должна,
Едва лишь земля побелеет.
Чем снег тяжелей у крыльца
И чем безнадежней ненастье –
Тем трепетней песни певца,
Тем больше тепла в них и страсти.
157
Mùa xuân càng dài, càng sáng
Thì tiếng chim hót vui hơn.
Nhưng chim hót phải ngừng
Không thì đất hoá trắng.
Tuyết bên thềm càng nặng
Thì trời càng âm u –
Người hát càng say sưa
Lời ca càng cháy bỏng.
158
Мой друг не пишет мне писем,
Мой друг не пишет мне писем.
Я сам пишу себе письма,
Как будто пишет мне друг.
Я письма читаю соседям,
Я письма читаю соседям –
Прекрасные добрые письма,
Которых не пишет мне друг.
158
Người yêu không viết thư cho anh
Người yêu không viết thư cho anh.
Những bức thư cho mình anh viết
Có vẻ như em viết cho anh.
Anh đọc cho hàng xóm nghe thư
Anh đọc cho hàng xóm nghe thư
Hàng xóm nghe những lời tốt đẹp
Em chưa viết cho anh bao giờ.
159
Я проснулся на рассвете –
В небе ни единой тучи.
А вчера был дождь и ветер,
Мир был весь в слезах горючих.
Кто ж так высоко-высоко
В небо поднялся с метлою
И подмел в мгновенье ока
Небо, скованное мглою?
159
Tôi thức dậy buổi ban mai
Bầu trời vô cùng quang đãng.
Thế mà hôm qua mưa gió hoài
Cuộc đời trong nước mắt cháy bỏng.
Có ai đó từ rất cao
Giơ ra giữa trời cái chổi
Đã quét đi những ngôi sao
Bầu trời trở nên tăm tối.
160
Если в доме своем говорю - говорю я с тобой,
А когда я молчу - говорю я с землей голубой,
Говорю с нашим веком и с миром, когда я молчу,
Обращаюсь к родимым горам, и к волне, и к лучу…
А в пути говорю со вселенной - когда говорю,
А когда я молчу - значит, подле тебя я парю
И с тобою одной говорю - не с простором морей,
С моей утренней песней и сказкой вечерней моей…
160
Nếu nói trong nhà mình – là anh nói với em
Còn khi lặng im – nói với mặt đất xanh thắm.
Nói với thế kỷ, với cuộc đời – khi anh im lặng
Anh hướng tới mặt trời, con sóng, đồi núi quê hương.
Anh nói với cả vũ trụ khi ở trên đường
Còn khi lặng im, nghĩa là bên em bay liệng
Chỉ nói với một mình em – chứ không với biển
Với bài hát ban mai và câu chuyện hoàng hôn.
161
Печальный мой сосед, ты говоришь о том,
Как мне везет во всем - со мной судьбы, мол, милость...
Ты так не говори: встречался я со злом
Так часто, что тебе такое и не снилось...
Счастливый мой сосед, рассказываешь ты
О горестях моих, о бедах, о печали...
Ты так не говори - ведь больше доброты,
Чем встретил в жизни я, ты повстречал едва ли.
161
Người hàng xóm bất hạnh nói về tôi
Rằng số tôi may, nhà tôi có phúc...
Đừng nói vậy – tôi gặp nhiều cái ác
Và thường xuyên mà anh chẳng mơ ra…
Người hàng xóm hạnh phúc cũng kể về
Những nỗi buồn của tôi, về đau đớn...
Đừng nói thế – tôi gặp nhiều cái thiện
Trong cuộc đời, còn anh đã chắc chi.
162
Проклятие тебе, кинжал мой, коль из ножен
Я выхвачу тебя до часа слез и бед.
Проклятие тебе, мой стих, знай - ты ничтожен,
Когда ты просто так - пустой душою спет...
И дважды проклят будь, коль в час жестокой брани,
Кинжал мой, отдыхать ты будешь на стене.
И дважды проклят будь, в дни грозных испытаний,
Мой стих, коль станешь ты держаться в стороне...
162
Con dao của ta ơi, ta nguyền rủa mi
Ta chỉ rút dao ra trong giờ nước mắt.
Ta nguyền rủa thơ – thơ chẳng đáng gì
Khi với tâm hồn trống không thơ cứ hát…
Hai lần nguyền rủa, trong cái giờ chửi bới
Dao của ta ơi, mi hãy nghỉ trên tường.
Hai lần nguyền rủa, trong thử thách dữ dội
Thơ của ta ơi, mi hãy trở thành ngoan…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét