Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

THƠ BỐN CÂU - 41-50


41
Поглядим мы на небо — пойдет ли дождь?
Поглядим мы на поле — растет ли рожь?
Поглядим друг на друга мы вновь и вновь
Жива ли еще меж нами любовь?

41
Ta nhìn lên trời – liệu có mưa không? 
Lúa có tốt không? – ta nhìn ra đồng. 
Rồi ta nhìn nhau, nhìn đi nhìn lại 
Liệu tình yêu có còn sống hay không? 


42
Дождик бы нужен, его не видать,
Солнце бы нужно, но мне поливать,
Сколько болтал я, когда бы молчать,
Сколько молчал я, когда бы сказать.

42
Khi cần mưa thì trời lại nắng 
Khi cần ánh mặt trời thì lại trời mưa. 
Khi tôi lặng im, đáng ra phải chuyện trò 
Khi tôi nói lời, đáng ra là im lặng. 


43
Я встретил женщину, она меня узнала,
Она украдкой слезы вытирала.
На жизнь мою она была похожа –
И жизнь моя украдкой плачет тоже.

43
Tôi gặp người đàn bà, người đó nhận ra tôi 
Người đàn bà đã gạt nước mắt thầm lặng. 
Cuộc đời tôi với người đàn bà rất giống 
Và cuộc đời tôi rồi cũng sẽ khóc thầm. 


44
Давно я песен больше не пою,
Давно стою у жизни на краю,
Живу я жизнью пресной, невеселой,
Она без песен, как еда без соли.

44
Đã từ lâu bài hát tôi không còn hát nổi 
Đã từ lâu tôi đứng bên cạnh cuộc đời. 
Cuộc sống của tôi nhạt nhẽo chẳng có gì vui 
Đời thiếu bài ca như đồ ăn không có muối. 



45
По теченью ручья я бодро пошел.
Но ручей вдруг исчез в песках.
Уж если ручей пути не нашел,
То поможет ли мне Аллах?

45
Theo dòng suối tôi sảng khoái lên đường 
Nhưng bỗng nhiên suối không còn nhìn thấy 
Dòng chảy như biến vào trong cát vậy 
Liệu Thánh Ala có giúp được gì không? 


46
Что украшает голову — разум или папаха?
Что украшает сердце — любовь или отвага?
Но разум и отвагу беря с собой в путь,
О легкой, о веселой жизни забудь.

46
Cái gì làm đẹp cho đầu – tri thức hay cái mũ? 
Lòng dũng cảm và tình yêu – cái gì làm đẹp cho tim? 
Nhưng lòng dũng cảm và trí khôn tôi đem theo mình 
Hãy quên đi cho nhanh một cuộc đời vừa vui vừa dễ. 


47
Искал дорогу я, но только спотыкался,
От мира ждал добра, но только ошибался,
Правдиво жить хотел, но только ошибался,
В любви признаний ждал, но сам лишь признавался.

47
Tôi đi tìm đường nhưng mà luôn vấp ngã 
Tôi mong điều tốt lành nhưng chỉ có nhầm thôi 
Tôi muốn sống chân thành nhưng chẳng thấy ai người 
Tôi đợi lời tỏ tình nhưng chỉ tự mình đi thổ lộ. 



48
Цена на хлеб все выше с каждым днем,
На человека — ниже с каждым днем.
Когда все это будет продолжаться,
Подумайте, к чему же мы придем.

48
Giá bánh mỳ cứ ngày một leo cao 
Giá mạng người cứ ngày một xuống sâu. 
Khi tất cả mọi điều này tiếp tục 
Thử hỏi rằng ta sẽ đi về đâu? 


49
Всю жизнь мою я истину искал,
Всю жизнь мою ошибки совершал,
Но понял лишь перед последней тризной:
Ошибки были истиной и жизнью. 

49
Cả đời tôi chân lý đã đi tìm 
Cả đời tôi đã gặp những sai lầm 
Nhưng hiểu ra một điều trong ngày cuối 
Chân lý cuộc đời chính là sự sai lầm. 


50
Идут года, идет за веком век.
То небо хмурится, а то оно синеет.
Умнеет в жизни каждый человек.
Но почему же человечество глупеет?

50
Năm tháng trôi đi, đời này qua đời khác 
Bầu trời kia hết u ám thì xanh 
Mỗi người trong đời đều có vẻ khôn lên 
Nhưng tại sao loài người vẫn còn dại dột? 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét