14.Я замышлял уехать в дальний край
Я замышлял уехать в
дальний край.
Хотел купить билет на поезд
дальний,
Чтоб знала ты: хоть жизнь
со мной – не рай,
Но без меня она еще
печальней.
Я замышлял уехать
впопыхах,
В краю далеком затеряться
где-то,
Чтоб со слезами горя на
глазах
Ты шла меня искать по белу
свету.
Я бегство в край далекий
замышлял,
Чтоб поняла ты, сколь
тяжка утрата,
Но вдруг в какой-то миг
соображал,
Что дома я, а ты ушла
куда-то.
И сразу все на свете
забывал,
Тебя искать бежал я
виновато.
14.ANH ĐÃ MUỐN LÀM MỘT KẺ THA HƯƠNG
Anh đã muốn làm một
kẻ tha hương
Đã định mua vé tàu về
miền vắng
Cho em hiểu: với anh chẳng thiên đường
Nhưng thiếu anh
cuộc đời càng đau đớn.
Anh đã định đi thật
nhanh, vội vã
Về miền xa, xa tít nẻo
mù khơi
Để một mình em nước mắt giàn giụa
Em bơ vơ đi kiếm
ở trên đời.
Anh định đi về
miền vắng thật xa
Cho em hiểu rằng khổ đau, mất
mát
Nhưng bỗng nhiên phút chốc chợt
nhận ra:
Anh ở nhà còn em đi đâu thật.
Thế là quên mọi điều ngay lập tức
Anh như người
có lỗi chạy tìm em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét