Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Ba người phụ nữ



9.Три женщины

Три женщины в путь провожали меня.
Одна прислонилась к платану
И бросила вслед, головы не клоня:
- Забудешь, я плакать не стану.

Вторая стояла близ отчих дверей,
Кувшин она полный держала.
И я услыхал: - Возвращайся скорей!
- А третья, вздохнув, промолчала.

О первой забыл я за первой горой,
Белевшей под облаком алым,
И с легкой душою в пути о второй
Забыл за вторым перевалом.

Летал и кружил я по сотням дорог,
Подхлестывал время, как плетью,
Но все ж позабыть за горами не мог
Из трех, мной целованных, третью.

И первая, злая, на крыше ждала,
Когда я вернулся к вершинам.
И вышла вторая, добра и мила,
Навстречу мне с полным кувшином.

А третью, хоть даже не стала встречать,
Забыть не сумею и впредь я.
И будет ночами мне сниться опять
Из трех, мной целованных, третья.

9.BA NGƯỜI PHỤ NỮ 

Ngày tôi đi có ba người đưa tiễn 
Cô thứ nhất đứng tựa gốc ngô đồng 
Gọi với theo, đầu cô không cúi xuống: 
“Anh sẽ quên em, nên em chẳng bận lòng”. 

Cô thứ hai đứng bên cửa hiên nhà 
Ôm trong tay một bình trà to nặng 
Gọi theo tôi “Anh mau trở về nghe!” 
Cô thứ ba chỉ thở dài im lặng. 

Cô thứ nhất, sau ngọn đồi thứ nhất 
Đã ánh bạc lên dưới áng mây hồng 
Cô thứ hai cũng chẳng hề chật vật 
Tôi quên ngay khi xe chạy qua truông. 

Rồi tôi đi qua muôn nẻo đường xa 
Thời gian trôi như cầm roi thúc giục 
Nhưng lòng tôi chẳng thể nào quên được 
Trong ba người – người con gái thứ ba. 

Một ngày kia tôi về lại núi rừng 
Cô thứ nhất chờ trong cơn giận dữ. 
Cô thứ hai vẫn tốt bụng, dễ thương 
Ra đón tôi với bình trà to bự. 

Cô thứ ba, dù chẳng ra chào đón 
Tôi chẳng thể quên sau chuyến đi xa 
Rồi cứ đến từng đêm trong giấc mộng 
Trong ba người – người con gái thứ ba. 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét